TÌNH MẸ
Mẹ ơi, ơn mẹ thâm sâu
Vì con nên mẹ dãi dầu nắng mưa
Tình mẹ nói mấy cho vừa
Nhớ sao cho hết những trưa mẹ ngồi
Con đau, lòng mẹ bồi hồi
Ruột gan quặn thắt, đứng ngồi không yên
Năm canh mẹ thức suốt liền …
Ầu … ơ … con ngủ cho yên mẹ mừng!
Bỗng nhiên mắt mẹ lệ rưng …
Mẹ ơi! Có biết con thương mẹ nhiều
Ơn mẹ lồng lộng trời cao
Sông sâu biển rộng làm sao sánh bằng
Mẹ thường dạy bảo con rằng:
“Con ơi gắng học cho bằng người ta
Lớn lên con nối nghiệp nhà,
Ích dân lợi nước mới ra con người
Rồi khi con bước vào đời,
Con nên ghi nhớ những lời mẹ khuyên”
Mẹ là đức hạnh dịu hiền,
Lời mẹ mát rượi bình yên cõi lòng
Mẹ thường tựa của ngóng trông,
Những giờ tan học mẹ mong con về
Đắng cay mẹ khổ trăm bề
Thức khuya dây sớm chẳng hề thở than
Mẹ ơi, ơn mẹ con mang,
Tình mẹ sâu nặng chứa chan biển trời
MỖI NĂM CỨ ĐẾN MÙA Đ�"NG
Mỗi năm cứ đến mùa đông
Là con nhớ bếp lửa hồng mẹ khơi
Lạnh run tái cả sao trời
Quây bên bếp lửa mẹ ngồi với con
Nhiều đêm con đã ngủ ngon
Mẹ thắp lên ngọn đèn con lờ mờ
Lặng nhìn con ngủ hàng giờ
Nằm mơ con đạp chân hờ trong chăn
Khẽ khàng duỗi lại đôi chân
Kéo chăn mẹ đắp ấm thân đêm dài
Bao năm con vẫn nhớ hoài
Bờ sông thưa thớt một vài bông lau
Mảnh khăn vuông mẹ trùm đầu
Từng cơn gió buốt luồn vào tận xương
Nhịp nhàng từng mái chèo buông
Một mình xuống biển,lên nguồn ngược xuôi
Rét bầm tím cả đôi môi
Ngùi thương thân mẹ một đời long đong
Mỗi năm cứ đến mùa đông
Là con lại nhớ bếp hồng mẹ khơi !
BƯỚC CHÂN MẸ
Lối mòn …
Đường xưa,
Ngày ngày mẹ vẫn đi,
Với đôi gánh trên vai kĩu kịt
Sớm tinh mơ
Chỉ trông thấy dáng hình mờ ảo
Giữa hư không, gió rít mù sương
Mẹ vẫn bước nhịp chân đều, mẹ bước
Để cho con từng đứa trưởng thành
Vì vậy!
Mẹ vẫn bước
Dù phía trước đường đi gian khổ
Bước chân mòn nâng đỡ cả đời con
CHỈ MỘT CHÚT
Một chút nắng, lẫn hòa vào gió
Một chút thương, lưu luyến ấm có nhân
Một chút xa, cho nhớ mãi muôn lần,
Một chút nghĩ, để tìm về quá khứ
Tôi một chút và em thêm một chút
Một chgu1t thôi anh nhé lúc ra đi!
Mang ân ái ngày mai ta trở lại
Bụi dặm đường còn vang mãi trong tâm
Chiều mưa
Viên Huệ - Hoàng Phúc
Sưu tầm
VU LAN NHỚ MẸ
Mùa Vu Lan lại về
Gió thu nhè nhẹ lay
Chuông chùa rơi thoang thoảng
Xào xạc là vàng bay
Hôm nay mùa báo hiếu
Mẹ ơi! Có biết không
Tim con cài hoa trắng
Lạnh giá như trời đông
Hôm nay buồn nhớ mẹ
Khóc nghĩ đến cha thương
Âu sầu con chưa trả
Nghĩa nặng còn vấn vương
Suốt đời mẹ vất vả
Cha tần tảo ngược xuôi
Cho con đầy cơm áo
Lo ăn học nên người
Hôm nay rằm tháng Bảy
Ngày thắng Hội Vu Lan
Chư Phật phóng hào quang
Lời kinh cầu giải thoát
Con đốt nén tâm hương
Cầu chư Phật mười phương
Từ bi hằng cứu độ
Cho thất thế đa sanh
Kính lạy đấng sinh thành
Con nay được nên người
Ơn cưu mang dưỡng dục
Nghĩ đến đã qua rồi
Con kính niệm tứ ân
Cầu chánh pháp muôn trường
Tăng gia sống hòa hợp
Chúng sanh có chỗ nương
Viên Huệ - Hoàng Phúc
MẸ
Khẽ khàng giọt nước nhẹ rơi rơi
Giăng tấm khăn thêu trắng ngang trời
Thổn thức đêm về con nhớ mẹ
Ngân hoài tiếng dế vọng nơi nơi
Ở đó quê ta có mưa không?
Hạ nắng chang chang, đêm oi nồng
Muỗi mòng chắc mẹ không tròn giấc
Hay gởi phương này lòng nhớ con?
Con đang tu học với thầy con
An cư huynh đệ về nhiều hơn
Mỗi khi hồi hướng con đều nguyện
Tam bảo gia trì mẹ của con.
Viên Huệ - Hoàng Phúc